Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

5:17 chiều – 08/09/2025

Tôi là NPC trong một game kin h d ị, người chơi muốn qua ải thì phải hôn tôi một cái.

Tôi nhìn người chơi top 1 đang thành kính hôn mình, nghiến răng nghiến lợi:

“Đây đã là lần thứ 99 trong tháng này rồi đấy, trung bình mỗi ngày anh phải mò vô đây ba lần, anh có thấy mình hơi… quá đáng không hả?”

Hắn ngạc nhiên: “Một ngày mới ba lần thôi á? Có vẻ tôi nên tăng tốc độ chạy phó bản rồi.”

Nghe xong câu này, tôi sốc toàn tập, ôm đôi môi sưng đỏ mà lên án:

“Anh rốt cuộc có bao nhiêu cái nguyện vọng chưa xong mà ngày nào cũng chui vô ba lần vậy trời!”

Bị hôn nhiều quá, môi tôi sắp tê liệt luôn rồi.

Trước khi rời đi, Tuyên Dạ còn không quên cắn thêm một phát vào môi tôi, lưu luyến chẳng muốn buông.

Tôi xấu hổ đến phát đi ên, ôm mặt tức muốn chớt mà chẳng biết xả vào đâu.

Dù sao thì Tuyên Dạ vào phó bản cũng hợp lệ, tôi chẳng có lý do gì để đuổi hắn cả.

Cũng phải nói, từ trước đến giờ, hắn là người duy nhất phá đảo được cái phó bản Hỏa Ngục.

Mà sau khi thông quan, người chơi sẽ được thỏa mãn một nguyện vọng bởi… tà thần.

Ai dè, cái tên Tuyên Dạ nhìn ngoài lạnh lùng thế thôi, chứ hóa ra tham lam cực độ, dám giở trò lươn lẹo ngay trên đầu tà thần.

Tuyên Dạ nhàn nhạt nói:

“Đợi tà thần xuất hiện, giúp tôi thực hiện xong nguyện vọng, có lẽ tôi sẽ thỏa mãn.”

Nói xong, hắn phất tay một cái rồi lại chui vào cửa phó bản.

Theo lệ thường, năm tiếng sau hắn lại xuất hiện.

Lịch sinh hoạt hằng ngày của Tuyên Dạ vô cùng cố định: bỏ năm tiếng để phá đảo, một tiếng để hôn tôi.

Cứ thế ba vòng một ngày, cộng thêm sáu tiếng ngủ.

Tôi muốn khóc không ra nước mắt. Một tiếng không phải vì hắn chỉ hôn được từng đó, mà vì tôi chỉ chịu nổi từng đó.

Nhìn cánh cửa phó bản đóng chặt, tôi giậm chân

thình thịch, biết hắn chưa ra ngay, bèn quyết định đi tìm tà thần.

Tà thần là người tạo ra tất cả phó bản, ngay cả NPC như tôi cũng do hắn dựng lên.

Hồi đó hắn còn thề thốt: phó bản này siêu khó, không ai qua nổi đâu, nên tôi mới đồng ý làm NPC cho hắn.

Kết quả là hắn mới bế quan có một tháng, môi tôi đã sắp sưng như cái bánh bao rồi.

Đúng là đồ lừa đảo!

Lần này tôi đến đúng lúc, tà thần cuối cùng cũng lộ mặt sau một tháng bế quan.

Tôi đứng ngoài phủ, một cước đạp tung cửa, khí thế hừng hực bước vào.

Tà thần vừa thấy tôi thì cười không nhịn nổi:

“Môi ngươi sao lại sưng thế kia?”

Tôi trợn mắt:

“Còn dám hỏi à? Không phải ngài bảo chẳng ai qua nổi sao?”

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen

Tà thần bình thản:

“Khoan nóng, ngươi có biết trong thời gian ta bế quan, chúng ta đã nhận được bao nhiêu nguyện vọng không?”

Tuyên Dạ đã thực hiện 98 điều ước, cộng thêm hôm nay là 99 cái.

Tôi tò mò:

“Anh ta rốt cuộc ước cái gì vậy?”

Tà thần cười đầy ẩn ý. Bầu trời hiện ra đầy ánh sáng, hồ ước nguyện vàng rực toàn bộ bị Tuyên Dạ chiếm trọn.

【Muốn cưới NPC A Trì.】

【Muốn ngủ với NPC A Trì.】

【Muốn nhốt NPC A Trì lại, làm mấy chuyện hư hỏng.】

【Muốn A Trì.】

Hồ ước nguyện toàn là những dòng bậy bạ. Tôi há hốc mồm, mắt trợn to như muốn rớt ra.

Hóa ra lý do phó bản này đông nghịt người chơi chính là vì: ước gì cũng được thỏa mãn.

Mà Tuyên Dạ, rõ ràng là nhắm vào tôi.

Hoảng loạn, tôi ôm chặt lấy đùi tà thần:

“Cứu với! Tôi không muốn đi theo hắn đâu!”

Tà thần vỗ vỗ đầu tôi, tôi thì sụt sùi khóc:

“Ngài nâng độ khó phó bản lên đi, để hắn đừng ra ngoài nữa.”

Tôi vốn chỉ là NPC, ước mơ nho nhỏ là sống qua ngày trong phó bản, hù dọa vài người cho vui, đâu có đáng phải chịu cảnh này.

Tà thần lại khó xử lắc đầu:

“Không được, sớm muộn gì hắn cũng sẽ ra thôi. Đến lúc đó vẫn phải ngươi đi hòa thân.”

Nghe ổng nói có ẩn ý, tôi hoang mang hỏi:

“Vậy tôi phải làm sao?”

Tà thần xoa tóc tôi, trầm ngâm một hồi mới đáp:

“Ta sẽ nâng độ khó phó bản, ít nhất một tháng hắn mới có thể ra. Còn ngươi, nhân cơ hội vào trong, giết hắn đi.”

Tôi trừng mắt, hơi do dự. Dù sao tôi cũng chỉ là NPC, trước giờ chưa từng giết ai.

Hơn nữa, Tuyên Dạ cũng chẳng phải tội chết, tôi không nỡ xuống tay.

Tà thần nghe vậy chỉ có thể thở dài:

“Vậy thì thôi, chắc ta phải chuẩn bị sính lễ cưới cho ngươi rồi.”

Tôi lập tức hét lên:

“Không không! Vậy tôi thà vào phó bản còn hơn!”

 

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận