Đêm tân hôn, ta đem vị tướng công ngốc nghếch của mình trói chặt vào đầu giường.
“Tiểu ngốc tử, ngươi biết ta muốn làm gì không?”
Hắn chỉ cười ngây ngô, yết hầu dưới môi ta nóng bỏng run rẩy.
Ta mỉm cười, kéo rơi màn giường: “Cho tỷ tỷ một đứa nhỏ đi, từ nay về sau sẽ chẳng còn ai dám bắt nạt chúng ta nữa.”
Về sau, nửa đêm hắn phát sốt nói sảng, ta đang sắc thuốc thì chợt nghe trong phòng hắn vang lên tiếng báo mật rõ ràng:
“Tàn dư của Thái tử đã bị trừ khử, vương gia cứ yên tâm.”
Tay cầm chén thuốc của ta khựng lại ngoài cửa.
Dưới ánh hồng lạp lay lắt, hắn bất chợt đè ta lên giường cưới, đầu ngón tay quấn lấy đai lưng ta:
“Phu nhân đã dạy đêm đó, nay vi phu có thể nộp bài được chưa?”
Nến hồng nổ bụp một tiếng, tỏa ra đóa hoa lửa nhỏ xíu, soi gương mặt Thẩm Thời An đến mức động lòng người.
Hắn cứ thế nhìn ta chằm chằm, miệng cười ngây ngô như đứa trẻ vừa nhặt được trân bảo trời ban, thuần khiết lại ngốc nghếch.
Khóe miệng cong đến tận mang tai, nước dãi trong suốt dính nơi khóe môi, chỉ chực nhỏ xuống.
“Thê tử… hì hì, nàng thật đẹp.” Hắn nói không rõ lời, thân mình lại tiến gần thêm chút nữa, mùi xà phòng sạch sẽ xen lẫn hương rượu phả vào mặt ta.
Ánh mắt ta như bị lưới tơ vô hình quấn lấy, gắt gao khóa chặt trên khuôn diện hắn.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.