Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chỉ Vì Một Câu Đùa Năm Ấy

List Chap9 Chương

Giới thiệu truyện “Chỉ Vì Một Câu Đùa Năm Ấy”.

Chỉ bởi một câu nói đùa năm xưa của tiên hoàng, ta từ nhỏ đã bị nghiêm khắc giáo dưỡng theo khuôn mẫu thái tử phi.

Thế nhưng… mãi đến năm ta mười tám tuổi, hoàng thất vẫn chưa hạ chỉ ban hôn.

Phủ Trịnh Quốc Công vì thế mà trở thành trò cười nơi kinh thành.

Trong yến tiệc thưởng xuân, ta giành được giải nhất, Thái hậu hỏi muốn được ban thưởng điều gì.

Ta mím môi, rồi chắp tay bẩm rằng:

“Ta khẩn cầu Thái hậu tứ hôn cho Ta cùng Thái tử điện hạ.”

“Chuyện này…” Thái hậu lộ vẻ lúng túng, trên mặt tràn đầy khó xử.

Thái tử không hề do dự, lập tức cự tuyệt:

“Hoàng tổ mẫu không thể làm vậy, nhi thần đã có người trong lòng. Kính xin tổ mẫu chọn cho muội muội Thư Yên một mối lương duyên khác.”

“Ồ, thần nữ đã rõ.”

Ta bình thản đáp lời, không khóc lóc, không làm loạn, vẫn giữ vẻ đoan trang mà khom người hành lễ.

Thái hậu áy náy nói:

“Yên nha đầu, hay là con… hãy lựa chọn một lang quân khác, ai gia sẽ làm chủ cho con.”

Ánh mắt Ta khẽ đảo, liền nhìn thấy ở góc điện một thân ảnh phóng túng ngạo nghễ.

Hồng y, tóc đen, tay cầm quạt xếp cán ngọc, dáng tựa vào cột một cách lười nhác.

Đang cùng đám công tử phong lưu cười cợt, khóe môi hơi cong, đầy vẻ tà khí và lãnh đạm.

Gương mặt ấy, mị hoặc mà tinh xảo, thật khiến người ta phải mê muội.

Ta nhất thời sững sờ, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn không chớp.

Một luồng nhiệt bất chợt xông lên, “phịch” một tiếng, Ta quỳ rạp xuống trước Thái hậu:

“Thần nữ nguyện gả cho thế tử phủ Tĩnh An Hầu – Tiêu Cửu Khanh, khẩn xin Thái hậu thành toàn.”

Lời vừa dứt, thiếu niên áo đỏ lập tức đông cứng nụ cười trên môi, cây quạt trong tay cũng “bộp” một tiếng rơi xuống đất.

Thái tử cũng sầm mặt, lông mày khẽ nhíu lại khó thấy.

Bình luận (0)


Để lại một bình luận