Tin đồn Tĩnh vương định nạp nữ nhi nhà họ Thẩm làm vương phi truyền đến phủ, Lục Hiên liền vội vã đêm khuya đến cầu thân ta.
Ta ngỡ hắn hữu tình với ta, sợ ta gả cho người khác, trong lòng hớn hở mà thuận ý.
Nào ngờ chẳng bao lâu sau, ta mới hay, Lục Hiên chẳng qua chỉ e ngại ta là trưởng nữ của Thẩm gia, sẽ đoạt mất ngôi vương phi vốn dành cho thứ nữ Thẩm Thanh Sương.
Biết rõ sự tình, ta không chút lưu luyến, lập tức đoạn tuyệt hôn ước.
Lục Hiên bấy giờ liền chẳng buồn giữ vẻ giả dối:
“Thanh Nhan, chẳng phải ngươi xưa nay một lòng muốn gả cho ta ư? Giờ lại đổi ý, chẳng lẽ muốn làm Vương phi của Tĩnh vương?”
“Quả là lòng dạ tham danh vọng, ham vinh hoa phú quý!”
Ta liền thẳng tay chỉ vào một tên thị vệ mặt đầy sẹo đứng cạnh Tĩnh vương, lớn tiếng đáp:
“Chẳng lẽ trong thiên hạ này chỉ có ngươi với Tĩnh vương là nam nhân hay sao? Người ta muốn gả chính là hắn!”
Ba ngày sau, hai cỗ kiệu hoa lần lượt đưa ta và Thẩm Thanh Sương vào phủ Tĩnh vương.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG LAZADA để mở khóa toàn bộ chương truyện!
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.