Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

TÂM DUYỆT

List Chap5 Chương

Giới thiệu truyện “TÂM DUYỆT”.

Sau khi phụ thân dâng sớ cầu xin bãi bỏ tội của Thái tử, hoàng thượng giận dữ vô cùng.

Chẳng những cách chức Tế tửu Quốc tử giám của người, mà còn hạ lệnh lưu đày cả nhà họ Lâm hai nghìn dặm.

Nói là “cả nhà”, kỳ thực cũng chỉ có phụ thân và ta hai người mà thôi.

Nửa tháng đợi ngày lưu đày trong ngục, duy chỉ có Tân nhiệm Lại bộ Thị lang – Giang Đình Vân, kẻ từng được phụ thân trợ giúp ngày trước, mang theo lương thực, dược hoàn và y phục chống rét đến thăm.

Chàng an ủi phụ thân, rằng trên đường lưu đày, sẽ tận lực thu xếp chu toàn, để chúng ta ít phải chịu khổ.

Phụ thân như kẻ sắp chết bắt được cọng rơm cứu mạng, khẩn khoản cầu xin Giang Đình Vân cứu ta ra ngoài.

Người xưa nay hành sự luôn thuận theo bản tâm, lúc này quả thực đã hối hận.

“Hiền Nguyệt từ nhỏ thân thể yếu nhược, lưu đày đối với nó chẳng khác nào chịu tử hình.”

“Đại Chu luật pháp có quy định, họa không lây đến nữ nhi đã xuất giá. Nếu Đình Vân nguyện bẩm báo với Hoàng thượng rằng người cùng Hiền Nguyệt từ lâu đã có hôn ước, có khi nó còn có thể miễn bị lưu đày…”

“Đại ân đại đức của Đình Vân, nếu đời này không thể báo đáp, kiếp sau Lâm mỗ nguyện làm trâu làm ngựa đền ơn!”

Ta muốn mở miệng ngăn cản, nhưng thân thể nóng sốt mơ hồ, đến hơi sức nói chuyện cũng không còn.

Phụ thân vừa nói vừa định quỳ xuống, Giang Đình Vân vội vàng đỡ người dậy qua song sắt, nhìn ta thật sâu, rồi gật đầu đáp ứng.

“Ân sư ngàn vạn lần chớ nói thế, nếu không có ân sư cùng tiểu thư, thì đã chẳng có Giang Đình Vân hôm nay. Vì hai người, dù tan xương nát thịt ta cũng cam tâm. Xin người yên lòng, việc này, Đình Vân tất sẽ làm được!”

Hai ngày sau, chàng lại đến ngục, dùng một chiếc áo hồ cừu quấn lấy ta khi ấy đã thoi thóp như tơ liễu, bế ta trở về Giang phủ.

Bình luận (0)


Để lại một bình luận